Là một tay làm trái nghề, tôi đến với Content sau hơn 2 năm làm xây dựng – khi đã tích được một số tiền đủ lớn để ít nhất thì “thất bại cũng có đường lui”.
Với một chút năng khiếu kèm kinh nghiệm cộng tác báo từ hồi còn sinh viên, chặng đường đến với nghề viết của tôi tương đối suôn sẻ. Sau hơn 2 năm làm tại văn phòng, tôi quyết định chọn một công việc freelance để dành thời gian nhiều hơn cho gia đình.
Những tưởng mọi thứ cứ thế trôi đi cho đến khi tôi chán freelance thì… Covid ập đến kéo theo hàng tá những sự thay đổi. Không ra ngoài, không giao tiếp xã hội, tôi từng suýt “trầm cảm” vì ở nhà quá nhiều. Thế nên chỉ cần vừa được ra đường trở lại, tôi ngay lập tức quyết định xếch mông lên đi nộp CV.
26 tuổi. Với năng lực của bản thân cùng những kinh nghiệm đã có, không khó để tôi kiếm cho mình một công việc Content phù hợp. Nhưng rồi trong lúc lượn lờ tìm Jobs trong hashtag Truyền thông/Content, tôi vô tình va phải một cụm từ gồm 6 chữ cái đầy “thân thương”: Chuyên viên truyền thông nội bộ.
Ngay sau khi bấm vào xem, đọc phần mô tả công việc, tôi dường như được khai sáng đúng kiểu: “Từ ấy trong tôi bừng nắng hạ”.
“Trời ơi, đúng công việc tôi yêu thích đây rồi… Có viết, có ý tưởng, có kết nối mọi người, có tổ chức sự kiện luôn. Tôi sẽ không phải suốt ngày “chết chìm” với những con chữ nữa, tôi sẽ được làm nhiều thứ thú vị và hay ho khác” – Tôi thầm nghĩ trong đầu như vậy.
Rồi chẳng chần chừ gì nữa, tôi mở CV ra và bắt đầu tinh chỉnh và mô tả sao cho có vẻ phù hợp nhất với yêu cầu của phần mô tả công việc.
Để xem nào, tôi sẽ liệt kê hết tất cả các sự kiện tôi đã làm trong thời sinh viên. Liệt kê thêm cả mấy cái event nho nhỏ tôi đã từng làm ở các công ty cũ (đến giờ mới biết đó chính là công việc của Truyền thông nội bộ), rồi không thể thiếu kinh nghiệm làm Content tương đối dày dạn; à cả kĩ năng chụp và chỉnh sửa ảnh cơ bản nữa.
Loay hoay nửa ngày tôi cũng làm được một cái CV tương đối ưng ý và bắt đầu đi nộp trên một số kênh.
1 ngày, 2 ngày rồi 3 ngày, tôi không nhận được bất cứ phản hồi nào từ các công ty đã nộp. Nhưng không hề nản chí, tôi quyết định chờ thêm.
Rồi 1 tuần trôi qua, mọi thứ vẫn vậy. Dù biết là tôi không có nhiều kinh nghiệm trong mảng này, nhưng tôi tin, tôi hoàn toàn có thể làm tốt nếu được trao cơ hội, hoặc chí ý là được phỏng vấn. Vì thế tôi vẫn giữ nguyên các đầu công ty đã nộp (đa số là các công ty lớn).
Nhưng rồi ý chí thôi là chưa đủ, 2 tuần trôi qua, tôi quyết định hạ thấp hơn mục tiêu công việc của mình và tiếp tục chờ đợi và không ngừng tự nhủ bản thân cần phải kiên trì hơn nữa.
Thêm 2 tuần nữa trôi qua, 2 tuần mà tôi cảm giác nó còn dài cả mấy tháng ở nhà vì Covid, tôi vẫn không nhận được bất cứ hồi âm nào. Ý chí của tôi bắt đầu lung lay, và tôi quay ra nghi ngờ năng lực của bản thân.
“Thực ra mình không có kinh nghiệm mảng đó thật mà nên người ta không gọi đi phỏng vấn cũng đúng thôi. Rồi tuổi đó không làm quản lý mà làm nhân viên chắc cũng hơi khó. Có gì đâu mà phải buồn nhỉ”
Sau 2 ngày suy nghĩ, tôi quyết định “bỏ cuộc”. Đúng là “Chỉ yêu thôi là chưa đủ để làm Truyền thông nội bộ”. Tôi quyết định quay về với thế mạnh của mình là Content.
Và rồi tôi va phải Blue C.
Tôi pass vị trí Content ở Blue C, nhưng cái hay là Blue C lại là một công ty làm về Truyền thông nội bộ.
“Sau tất cả, mình lại trở về với nhau”. Hóa ra là “Chỉ yêu thôi là quá đủ để làm Truyền thông nội bộ”. Bằng một cách thần kỳ nào đó, tôi vẫn đến được với thứ mà tôi mong muốn, đó là một vị trí Truyền thông nội bộ đúng nghĩa đầu tiên trong cuộc đời.
Hơn 1 năm gắn bó với Blue C, và sau đó là được Sếp giới thiệu cho Cộng đồng ICC, tôi đã có những ngày tháng có lẽ là rất tươi đẹp với công việc Truyền thông nội bộ. Những gì tôi làm được mọi người trong công ty ghi nhận, những gì tôi chia sẻ được anh chị em trong cộng đồng ủng hộ - có lẽ đó là những điều tuyệt vời nhất đối với một ICC-er.
Để rồi từ chính kinh nghiệm và cả “fame” mà tôi có nhờ Blue C và Cộng đồng ICC, tôi có được cho mình những offer công việc mới, đáng nói hơn là từ chính những công ty mà trước kia họ thậm chí còn “chẳng buồn gọi tôi đi phỏng vấn”.
Đùa chứ. Vui gì đâu. Kiểu như “phượng hoàng hồi sinh từ đống tro tàn” ấy. Có nằm mơ tôi cũng không nghĩ đến ngày này.
Dĩ nhiên là quyết định của tôi thế nào thì mọi người cũng đã biết. Và hiện giờ thì tôi đang cảm thấy khá hài lòng với công việc mà mình đang có và “mỗi ngày đi làm là một ngày vui”.
Thật sự thì được làm công việc mà mình yêu thích, chắc chắn sẽ giúp chúng ta luôn tràn đầy năng lượng để đối mặt với mọi khó khăn và thử thách. Làm công việc mà mình yêu thích sẽ giúp chúng ta luôn tận tâm và hết lòng. Và từ đó, chúng ta sẽ có được thật nhiều niềm vui và cảm hứng trong công việc.
“Nằm trong chăn thì mới biết chăn có rận”. Bên cạnh những phút giây hạnh phúc, có lẽ mỗi chúng ta, mỗi ICC-er đều đã có những khoảnh khắc không vui của riêng mình khi gắn bó với nghề. Đó có thể là nỗi buồn khi tổ chức một chương trình rõ đầu tư mà mọi người không hưởng ứng và gọi đó là “ăn chơi nhảy múa vớ vẩn”; đó có thể là sự tủi thân khi trong lúc mọi người vui chơi thì chúng ta lại cặm cụi làm việc; và đó cũng có thể là sự thất vọng khi đã rất cố gắng giải thích mà Sếp không lắng nghe…
Nhưng có lẽ, sau tất cả, thứ vẫn đang giữ chúng ta lại với nghề chính là tình yêu. Tình yêu những khoảnh khắc chúng ta đóng vai trò là người kết nối, tạo dựng sức mạnh nội tại bên trong tổ chức, mà khi càng rơi vào những tình huống ngặt nghèo, nó càng được phát huy.
Tôi đã có một câu chuyện có thực của chính bản thân mình, mà ở đó, chính tình yêu với Truyền thông nội bộ đã giúp tôi có được ngày hôm nay. Và tôi nghĩ, mỗi chúng ta đều đang viết những câu chuyện của riêng mình.
Hãy cứ thật yêu nghề và cố gắng nhé, rồi trời xanh sẽ tự khắc an bài.
WinFat
'ICC viết' là chuyên mục mới của website, nơi tập hợp các bài viết của thành viên cộng đồng ICC. Nơi đây khuyến khích việc những người làm Văn hóa doanh nghiệp, truyền thông nội bộ viết nên những bài viết chia sẻ góc nhìn của mình về chuyện nghề, tâm sự hoặc những suy nghĩ về công việc hoặc sự kiện, hoạt động nào đó đã đi qua. Hãy sẵn sàng viết nên những suy nghĩ của bạn và đăng tải lên group Cộng đồng ICC, hoặc gửi email về info@icc.net.vn, Ban biên tập sẽ cùng bạn chia sẻ những góc nhìn ấy trên website này và lan tỏa đến cộng đồng những người cùng làm, cùng vui buồn với nghề. |